Tiếc rẻ
Ta thường xuyên tiếc những thứ không đáng tiếc, người đời gọi là tiếc rẻ. Đó có thể là mối quan hệ, đồ vật , kiến thức, tài sản. Vì cố gắng giữ nó, nó khiến ta đau khổ, căng thẳng , thất bại triền miên. Tuy vậy việc chọn lọc điều gì để giữ lại không hề dễ dàng. Vì nó liên quan đến tâm lý, tiềm thức và nghiệp quá khứ.
Về đạo học mà nói, những thứ quanh ta, một là vô tình, hai là bổ trợ, ba là phá ta. Ba thứ đó tồn tại song hành, không thể loại trừ hoàn toàn. Một điều cần làm rõ , "ta" là ai ?. Ta là tập hợp của những yếu tố tạo nên cơ thể vật lý , giá trị văn hóa được hình thành từ lúc sinh ra cho đến nay, và yếu tố nghiệp tiền kiếp, theo Đạo Phật.
Cũng theo Đạo Phật, tất cả những thứ ta gặp, là do chính ta đã chọn, một cách vô thức từ vô lượng kiếp trước. Rồi hình thành mạng lưới không gian N chiều chằng chịt mà ta đang trải nghiệm hiện tại.
Vì vậy ta không cần đưa ra bài tính số học ở đây. Chỉ cần tu thân, khẩu, ý thật tốt, tinh tấn, thì mọi nghiệp xấu sẽ được trả, và nghiệp tốt được tạo, ta dần dà sẽ có cuộc sống tốt. Dục tốc bất đạt. Mọi sự cần có thời gian chuyển hóa.
Bài học từ các bậc tiền bối: tích trữ đồ đạc, sách vở, kiến thức , không đem lại hạnh phúc viên mãn. Hơn nữa, những thứ tích trữ đó phần lớn trở thành rác thải, đời sau không dùng được.
Nhận xét
Đăng nhận xét