Bực mình

 Bạn có trải qua ngày nào mà không có chuyện bực mình không? Nếu có thì xin chúc mừng bạn.

Chúng ta có thể bực mình với vô số thứ, âm thanh, hình ảnh, nóng lạnh, côn trùng, đồ đạc hỏng, tin xấu, mất tiền ... và đặc biệt là đôi co với người khác.

Điều này xảy ra có nghĩa hạt giống bực bội trong tiềm thức, Phật gọi là sân, còn đó , và sẵn sàng trổ ra.

Khi nào tu thành chính quả, mặc kệ mọi sự, ta vẫn không nổi sân, thế là thành công.

Lúc đầu bực nhiều, sau bực ít, rồi đến không bực. Mới tu mà muốn hết hẳn sân thì lại là hấp tấp, dục tốc bất đạt, ảo tưởng sức mạnh . Trước khi tu, ta bực mất kiểm soát. Khi đã tu ta biết cường độ và điểm dừng, vậy là có thành công ban đầu.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Hoàn cảnh xô đẩy

Ứng xử với các lời khuyên

Giỗ Bà Ngoại tôi